Rừng xanh lẩn biển cũng xanh
Để coi cây quế ngả cành về đâu.
Một đêm là mấy trống canh
Ngủ đi thì nhớ, trở mình thì thương
Ruột tằm bối rối tơ vương
Nhớ ai thì nhớ, để thương trong lòng.
Núi Mậu sơn cao bao nhiêu trượng
Sông Lý Hòa sâu bấy nhiêu tầm
Dường thuyền đợi bạn tri âm
Non mòn biển cạn quyết không phai lòng.
Tay cầm nắm muối quả mơ
Mơ chua muối mặn, ta chờ đợi nhau.
Tới đây đầu lạ sau quen
Bóng trăng là nghĩa, ngọn đèn là duyên.
Thà rằng chiếu lác có đôi
Chẳng hơn chăn gấm lẻ loi một mình
Thuyền chài, thuyền lái, thuyền câu,
Biết thuyền nhơn ngãi nơi mô mà tìm.
Thương thương nhớ nhớ sầu sầu
Cơm ăn nỏ được lấy trầu ngậm hơi
Thương nhau gặp lúc sông vơi
Khó khăn nguy hiểm chẳng rời thủy chung.
"Còn nữa"
Không có nhận xét nào: