Có một ngày em trở lại đây,
Nơi làng biển của một thời dử dội,
Lý Hòa không quên tình anh mong đợi,
Đá Nhảy nhấp nhô thấp thoáng cánh buồm.
Tháng năm gặp lại thoáng giận thoáng hờn,
Dẩu bao xa ách con tim còn ấm lửa,
Hảy nâng niu từng viên gạch ngói vở,
Và những gì là dấu tích của ông cha.
Sẻ bắt đầu từ những ước mơ
Lòng ngực mở đón bao điều kỳ diệu
Những đoàn tàu tiến ra biển lớn,
Nhà cao tầng nâng ánh điện lên cao.
Đêm nằm nghe sóng biển hát xôn xao,
Đá bụt, chân đèo, chùa hang, đá nhảy,
Hố bom cạn dần tháng năm cát chảy,
Bà kể cháu nghe huyền thoại quê hương.
Em dạy con giai điệu yêu thương,
Một vùng nước non, trời xanh, biển biếc,
Nắng khoáng đạt cánh buồm dong mải miết,
Gió thanh cao hương biển thắm mỗi ngày.
Chút men lòng ta ngở biển cùng say,
Đêm Đá nhảy một góc trời xao xuyến,
Dòng song Lý thuyền vào ra lưu luyến,
Mái đình công in bóng nước bên bờ.
Lý Hòa trong ta xưa và bây giờ,
Thực là thế vẫn ngỡ là huyền thoại,
Biển vẩn hát nhịp thời gian mê mãi,
Lý Hòa ơi điệp khúc lại lời ca./.
Không có nhận xét nào: