Cát dưới chân
lao xao la xao,
Đá Nhảy đêm trăng
tỏa ánh hào.
Anh sánh vai em cùng đi dạo,
Biển thì thầm trăng lâng lâng lên cao.
Em thân yêu,
Anh chưa thấy nơi nào,
Tình Đất Nước
đượm như quê ta đó.
Cánh buồm trắng rẻ biển xanh no gió,
Sóng lắc lư, Hải âu trắng tung bay.
Nụ hôn đầu đời đôi môi trắng ngất ngây,
Anh cứ ngỡ uống cạn muôn bầu rượu.
Hai con tim ngồi lên muôn nhịp điệu,
Cùng biển trời ,Đá Nhảy ta say…
Bao cách xa, hôm nay trở lại đây,
Biển vẫn thế, gió mơn man cơn sóng,
Ơi quê hương trải qua bao biển động,
Vẫn dịu dàng, vẫn chờ đợi ngóng trông.
Ta ngâm mình trong nước thỏa ước mong,
Biển thủ thỉ ru hồn quê với đá,
Từ sâu thẳm ngời lên điều kỳ lạ,
Dục ta làm “Thi sỉ” vẻ quê hương./.
Không có nhận xét nào: